Thơ thành viên » Ngọc Anh Lê » Trang thơ cá nhân » Miền bình yên
Rất khẽ
Là nụ hôn đêm
Khi giật mình trong mơ em ngang giấc
Đôi môi hồng mấp máy
nũng nịu
ngây thơ
Rất khẽ
Là tiếng thở dài của giọt sương khuya
Một mình cô đơn trong đêm trắng
Ngắn ngủi
khoảng tàn canh trống vắng
Long lanh
khi sớm mai về.
Rất khẽ
Là tiếng lao xao khi quả chín rời cành
Ngả mình lặng lẽ vào thảm cỏ xanh
Ngẩn ngơ
tiếc một khúc duyên không mặn
Rực đỏ ráng chiều
Lướt qua.
Rất khẽ
Là tiếng cựa mình hé nở nụ hoa
Mơ màng vòng tay nồng nàn say đắm
Thì thào thật chậm thôi, thật chậm
Xuân sắc tràn trề
Hạnh phúc
Bên em.
HN 07/2008