Thơ thành viên » Ngọc Anh Lê » Trang thơ cá nhân » Miền bình yên
I.
Có một ngày …
Em ào tới
Run rẩy em nói
Hãy xiết em thật chặt trong vòng tay
Hãy thôn tính em
bằng nụ hôn nồng cháy
Hãy để cơn lũ lớn tràn về
Cuốn phăng đi
những mục ruỗng hai bên bờ con suối nhỏ
Một bờ định kiến
một bờ cô đơn
Hãy uống cạn cơn mưa em …
II.
Có một ngày …
Anh không biết trước
Em lặng thinh, không hờn dỗi
thật lâu, rồi ngại ngần em nói
Em không biết … điều đó mong manh
Mọi chuyện đã qua
nhẹ nhàng như chưa bao giờ xảy ra
cũng như không thể trở lại
Anh hãy giữ lấy
Như một kỷ niệm buồn
Em …
III.
Có một ngày …
Đột nhiên em hỏi
Anh yêu em nhiều bao nhiêu
Bình thản anh trả lời
Câu trả lời này lúc nào cũng sẵn có
Em hỏi bây giờ
Hay nhiều năm sau nữa
Cũng vậy thôi
Với anh, suốt cuộc đời
Tất cả chỉ là cát bụi
Dưới gót chân em …
Có một ngày …