Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Ngô Thị Hạnh » Rơi ngược (2004) » Rơi ngược
Đăng bởi hảo liễu vào 24/02/2016 23:04
Anh cho em nỗi nhớ
buộc vào ngọn cây, gió thổi tung bay...
Đường thành phố bụi nhiều ít gió
em nôn nao vì nắng, nỗi nhớ đóng băng rồi.
Cứ như hoa nhài màu trắng
ngại chi ngăn tiếng thở dài
ngại chi không cầm viên sỏi trắng
ném vào vùng kí ức của chính em...