Thơ » Nga » Mikhail Lukonin
Đăng bởi hongha83 vào 18/12/2012 17:19
Ты думаешь:
Принесу с собой
Усталое тело своё.
Сумею ли быть тогда с тобой
Целый день вдвоём?
Захочу рассказать о смертном дожде,
Как горела трава,
А ты -
и ты жила в беде,
Тебе не нужны слова.
Про то, как чудом выжил, начну,
Как смерть меня обожгла.
А ты -
ты в ночь роковую одну
Волгу переплыла.
Спеть попрошу,
а ты сама
Забыла, как поют...
Потом
меня
сведёт с ума
Непривычный уют.
Будешь к завтраку накрывать,
И я усядусь в углу,
Начнёшь,
как прежде,
стелить кровать,
А я
усну
на полу.
Потом покоя тебя лишу,
Вырою щель у ворот,
Ночью,
вздрогнув,
тебя спрошу:
- Стой! Кто идёт?!
Нет, не думай, что так приду.
В этой большой войне
Мы научились ломать беду,
Работать и жить вдвойне.
Не так вернёмся мы!
Если так,
То лучше не приходить.
Придём работать, курить табак,
В комнате начадить.
Не за благодарностью я бегу -
Благодарить лечу.
Всё, что хотел, я сказал врагу,
Теперь работать хочу.
Не за утешением -
утешать
Переступлю порог.
То, что я сделал, к тебе спеша,
Не одолженье, а долг.
Друзей увидеть,
в гостях побывать
И трудно
и жадно жить.
Работать - в кузницу,
спать - в кровать,
Слова про любовь сложить.
В этом зареве ветровом
Выбор был небольшой, -
Но лучше прийти
с пустым рукавом,
Чем с пустой душой.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Em nghĩ rằng:
Đến với em tôi sẽ mang theo
tấm thân mình mỏi mệt
thì liệu khi đó tôi có biết sống với em
suốt ngày chỉ có đôi ta?
Tôi muốn kể cho em nghe về trận mưa kinh người
về cỏ đã cháy ra sao
Còn em
thì em đã sống trong tai ương
em không cần những lời nói
Tôi sẽ bắt đầu về chuyện tôi đã thoát chết lạ lùng ra sao
cái chết đã đốt quanh tôi thế nào
Còn em - trong một đêm đã định
em đã bơi qua sông Vônga
Tôi sẽ yêu cầu hát
còn chính tự em
thì đã quên là người ta hát như thế nào rồi
Rồi sau
Sự tiện nghi không quen
sẽ làm tôi
phát điên lên
Em sẽ dọn bữa ăn sáng
Còn tôi
sẽ ngồi vào một góc
Em sẽ bắt đầu
dọn giường
như trước
Còn tôi
sẽ ngủ thiếp trên sàn
Rồi sau tôi sẽ tước đoạt sự yên tĩnh của em
Tôi sẽ đào cái hầm bên cổng
Ban đêm
rùng mình
tôi sẽ hỏi em:
- Ai đó? đứng lại!
Không, em đừng nghĩ rằng tôi sẽ đến như thế
Trong cuộc chiến tranh vĩ đại này
Chúng ta đã biết tiêu diệt tai hoạ
biết làm việc và sống
gấp đôi
Chúng tôi sẽ không trở về như thế!
Nếu như thế
thì đâu xứng với ngày ra đi
Chúng tôi sẽ đến - làm việc
hút thuốc
thả khói trong phòng
Tôi không chạy đi tìm sự biết ơn
mà tôi bay đi cảm ơn
Tất cả những gì tôi muốn, tôi đã nói với kẻ thù
Bây giờ, tôi muốn làm việc
Tôi sẽ vào, bước qua ngưỡng cửa
không phải để tìm an ủi
mà để ủi an
Điều tôi đã làm
trong khi vội vã đến em
Không phải là sự giúp đỡ
mà là nghĩa vụ
Đến chơi
thăm hỏi bạn bè
Và sống, nóng bỏng khát khao
cùng với cần cù khó nhọc
Đến xưởng rèn - làm việc
lên giường - đi ngủ
Sáng tác những lời ca ngợi tình yêu
Trong ánh gió hồng này
Sự chọn lựa không to lớn lắm
Nhưng đến
với tay áo không mang gì
Còn hơn là đến với tâm hồn trống rỗng