Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Tiếng Nga
3 bài trả lời: 3 bản dịch

Đăng bởi hongha83 vào 05/02/2009 21:25

Желание

Зачем я не птица, не ворон степной,
Пролетевший сейчас надо мной?
Зачем не могу в небесах я парить
И одну лишь свободу любить?

На запад, на запад помчался бы я,
Где цветут моих предков поля,
Где в замке пустом, на туманных горах,
Их забвенный покоится прах.

На древней стене их наследственный щит
И заржавленный меч их висит.
Я стал бы летать над мечом и щитом,
И смахнул бы я пыль с них крылом;

И арфы шотландской струну бы задел,
И по сводам бы звук полетел;
Внимаем одним, и одним пробуждён,
Как раздался, так смолкнул бы он.

Но тщетны мечты, бесполезны мольбы
Против строгих законов судьбы.
Меж мной и холмами отчизны моей
Расстилаются волны морей.

Последний потомок отважных бойцов
Увядает среди чуждых снегов;
Я здесь был рожден, но нездешний душой...
О! зачем я не ворон степной?..


29/7/1831, Serednikovo

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đức Mẫn

Sao ta chẳng phải chim ngàn nội
Ngực vờn mây mắt chạm sao trời
Sao ta chẳng thể xoè cánh rộng
Yêu tự do, chỉ tự do thôi

Giá chắp cánh bay về tây nhỉ?
Miền tây vàng rộm lúa cha ông
Miền tây với rừng sương, lăng tẩm
Ôm di hài tiên tổ rêu phong

Thành quách cổ còn bày khiên mộc
Còn treo ngang gươm rỉ, giáo mờ
Giá được cánh bay về vẫy gió
Rũ bụi trần trên mộc gươm xưa

Cánh sẽ chạm dây đàn Ê-cốt
Cho thanh âm vang vọng thâm cung
Cho mình ta, mình ta xúc động
Lắng âm huyền ngưng giữa thinh không

Nhưng mong muốn ước nguyền vô ích
Đời khác xưa, số phận ngược dòng
Giữa ta với đất trời quê quán
Chỉ muôn trùng biển nước mênh mông

Kẻ tận kế cha ông uy dũng
Đang héo hon đất tuyết quê người
Ta đẻ nơi đây, hồn chốn khác
Ôi! Sao ta chẳng phải chim trời


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Sao ta chẳng được là con quạ lớn,
Để sải cánh bay vùn vụt trên trời,
Sao ta không thể cất mình bay lượn,
Riêng có tự do ta yêu nhất trên đời?

Về phương tây nào vỗ cánh bay thôi,
Nơi những cánh đồng của cha ông hoa nở,
Nơi lâu đài bỏ hoang trên núi cao sương phủ
Trong lãng quên họ yên nghỉ lâu rồi.

Trên tường cổ khiên gia truyền còn đấy
Và gươm báu gỉ xanh bụi phủ mờ.
Ta những muốn bay trên khiên, kiếm ấy
Cánh lướt qua rũ sạch bụi trần đi.

Và vô tình ta chạm dây đàn hạc
Để một nốt trầm lan dưới những mái vòm
Để mình ta nghe, để mình ta xao xuyến
Thanh âm vang lên rồi lịm tắt luôn.

Nhưng ước mơ hay nguyện cầu đều vô ích
Không thể nào cưỡng lại được số trời.
Biển mênh mông với muôn trùng sóng biếc
Ngăn cách ta với tổ quốc xa xôi.

Hậu duệ cuối của võ gia lừng lẫy
Đang mỏi mòn trong tuyết giá xứ người.
Ta sinh ở đây, nhưng hồn ta lưu lạc.
Ôi! Sao ta chẳng phải cánh chim trời?

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nhất Minh

Sao ta không là chim trời nơi đồng cỏ
Đang trên đầu bay lượn vô tư?
Sao chẳng thể tung trời cao, cánh vỗ
Mải mê yêu điều duy nhất – tự do?

Giá ta bay về trời Tây được nhỉ
Nơi những đồng hoa đua nở của tổ tiên!
Nơi lâu đài trống trơn, núi mờ sương phủ,
Nắm tro tàn các cụ bị lãng quên.

Tường thành cổ treo truyền đời khiên mộc
Vẫn còn đây hoen rỉ thanh gươm.
Ta bay trên gươm cùng khiên mộc đó,
Vỗ cánh chim phủi bụi bám vương.

Cánh chạm dây đàn Harps Scốtlen hí lộng
Chợt bay lên âm vang vọng tiếng đàn.
Lòng tỉnh thức bởi thanh âm lay động
Cất lên rồi sao mãi cứ rung ngân.

Nhưng vô ích ước mơ, cầu xin vô khả,
Chống được sao phận Trời định nao lòng.
Giữa ta và núi, đồi quê cha đất tổ
Là ngàn trùng sóng biển, vỗ mênh mông.

Hậu duệ cuối chiến binh xưa anh dũng
Dần héo khô trong tuyết lạnh xứ người.
Ta chào đời ở đây nhưng tâm hồn lạc lõng.
ÔI, sao ta không là  đồng cỏ chim trời?..

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời