Thơ » Rumani » Mihai Eminescu
Đăng bởi hongha83 vào 04/07/2008 04:53
Din valurile vremii, iubita mea, răsai
Cu braţele de marmur, cu părul lung, bălai -
Şi faţa străvezie ca faţa albei ceri
Slăbită e de umbra duioaselor dureri!
Cu zâmbetul tău dulce tu mângâi ochii mei,
Femeie între stele şi stea între femei
Şi întorcându-ţi faţa spre umărul tău stâng,
În ochii fericirii mă uit pierdut şi plâng.
Cum oare din noianul de neguri să te rump,
Să te ridic la pieptu-mi, iubite înger scump,
Şi faţa mea în lacrimi pe faţa ta s-o plec,
Cu sărutări aprinse suflarea să ţi-o-nec
Şi mâna friguroasă s-o încălzesc la sân,
Aproape, mai aproape pe inima-mi s-o ţin.
Dar vai, un chip aievea nu eşti, astfel de treci
Şi umbra ta se pierde în negurile reci,
De mă găsesc iar singur cu braţele în jos
În trista amintire a visului frumos...
Zadarnic după umbra ta dulce le întind:
Din valurile vremii nu pot să te cuprind.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Em yêu vụt hiện trên sóng thời gian
Tay đá hoa cương tóc dài kim nhũ
Da mặt em như phủ sáp trắng vàng
Nỗi đau khắc hoạ đường nét điêu tàn
Mắt anh ngời lên bởi em cười thanh tú
Từng là mỹ nhân giữa bao tinh tú
Ngôi sao rực rỡ trong các mỹ nhân
Em nghiêng mái đầu, vẻ mặt thanh tân
Hạnh phúc mỉm cười. hồn anh lệ rỏ
Sao đây, thiên thần diễm kiều thương mến
Vớt được em từ biển đêm không bến
Để môi kề má ấp than khóc nỗi niềm
Nụ hôn nồng thắm làm ngạt tim em
Để sưởi bàn tay em đang lạnh cóng
Bằng cả ngực anh và trái tim anh cháy bỏng?
Hỡi ôi, em dường chiếc bóng vụt qua
Bóng tàn rơi trong băng giá sương sa
Quay lai cô đơn tay anh chỉ có
Kỷ niệm mờ của giấc mơ tan vỡ
Anh theo chiếc bóng bằng sức đang tàn
Chẳng dìu nổi em thoát khỏi sóng thời gian