Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Mai Văn Phấn » Vách nước (2003)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 11/10/2014 03:38
... tại thời khắc mất lái
giữa những chiếc xe quá hạn sử dụng
võng mạc đột mở khâm liệm cái chết
sẵn sàng
nơi ranh giới tiếp diễn và kết thúc
lạc quan và bi đát
loé sáng tinh thần tôi vụt thoát
cánh chim loang loáng như gươm tung lên
như bụi...
bét nhất là thân xác phải biến thành
kim cương hoặc chất dẻo