Em chẳng có gì ngoài tình yêu
Và một trái tim đã yêu nhiều hơn khả năng của nó
Trái tim đầy ắp nỗi buồn
Nỗi buồn tổ tông, nỗi buồn mang khuôn mặt loài người

Nỗi buồn của người đàn bà
Không thể yêu thương nhiều hơn và nhiều hơn như mình ao ước
Nỗi buồn mỗi ngày sưng tấy tim em

Em chẳng có gì ngoài một trái tim
Nhạy cảm và run rẩy
Chỉ một chiếc lá vàng thôi cũng làm em thổn thức
Trắc ẩn đa đoan lèn chặt hết tim mình

Trái tim được sinh ra đã biết khóc vì tình
Cho những niềm đau tưởng như chẳng có mình trong ấy
Những nỗi đau và những yêu thương đầy dẫy
Khắc đầy trên khuôn mặt tháng năm

Em chẳng có gì ngoài thân thể mẹ cho
Thanh xuân trả dần cho năm tháng
Trả tóc xanh cho lá, trả môi hồng cho hoa
Trả mượt mà của làn da cho suối
Trả hương em thơm cho cơn gió đầu ngày
Trả mắt em đen cho đêm thâu

Còn những nỗi buồn trong trái tim đau
Sao tháng năm cứ lèn thêm vào đấy?
Nước mắt của đại ngàn, tiếng khóc của biển sâu
Sao chỉ lấy đi của em những ngọt ngào mà bỏ nguyên nỗi buồn ở lại
Em có tội tình chi mà gánh gồng mãi mãi
Những cơn đau mang gương mặt con người

Em chẳng có gì ngoài chính em thôi
Với những thương yêu ứ đầy
Và một trái tim sưng tấy
Người có thể vì em... những tháng năm còn lại
Buồn cùng em...
Bằng cả trái tim người?


15.10.2017

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]