Trăng thu một mảnh lửng lơ buồn
Đêm vắng sao còn đứng ngó suông.
Có phải nhân gian đầy cám cảnh
Hay vì thế sự cứ như tuồng.
Trời còn có lúc tròn thay khuyết
Người cũng đôi khi méo hoá vuông.
Thôi xuống nơi đây say với tớ
Tơ vàng ánh ngọc mặc lòng buông.
9/2014