Đời như thuyền lái thuận theo dòng,
Lại được đâu mà cứ ngoái trông.
Có phải vì tình vương với luỵ,
Rồi ra lúc nhạt nhớ khi nồng.
Có gan có trí mài kinh sử,
Không lẽ không gì với núi sông.
Chúc bạn công thành danh cũng toại
Đường đời muôn nẻo sắc tươi hồng.