Ni tu từ thuở kiếp nào?
Thương cha nhớ mẹ tóc lìa cuối sông
Phương Tây có bến Hương Sen
Ngược dòng Ni đứng bên bờ Giới Hương
Qua sông ngắt vội hương đời
Thả bè theo gió sóng đùa Chân Không
Sóng về xoá dấu chân di,
Bỗng dưng Ni đã bên bờ Chân Như
Tâm này chỉ một lòng thôi
Giới Hương sở trụ trên tà áo nâu
Ấn tay nở nụ hương đào
Nghiêng nghiêng tịnh độ bốn phương tuyệt vời
Mĩm cười niêm đoá sen này
Liễu dương cam lộ từ bi diệu hiền
Nghiêng soi đáy biển nhạt nhoà
Nom hoài chẳng thấy Ngã là bóng ta?
Thế gian cõi mộng vô thường
Buông bè lúc đã sang bờ bến ni
Ni lên tột đỉnh tứ thiền
Sao Mai sớm mọc cho Ngài hoá thân.