Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Lâu Văn Mua » Nhặt xác em chất chồng bảo tàng (2025)
Đăng bởi Mùa Vàng vào 25/01/2025 17:33
Lưỡi dao mỏng
cắt ngang những lời chưa thốt
như một vết thương không thể nhìn thấy
mà vẫn rỉ máu trong tâm hồn
Mỏng manh nhưng sắc lạnh
nó không cần cắt sâu
chỉ cần một chút dao động
là đã làm tê liệt cả cơ thể
Lưỡi dao mỏng
dễ dàng xuyên qua lớp vỏ ngoài
nhưng lại sâu sắc ở những nơi ta không ngờ
nó khắc lên da thịt những nỗi đau
mà thời gian không thể chữa lành
Mỏng
nhưng không phải là yếu đuối
nó chỉ im lặng
chờ đợi đúng thời điểm
để vết thương mở ra
Lưỡi dao mỏng
như những lời nói không thể rút lại
như những quyết định không thể quay đầu
như mỗi bước đi lạc lõng
mà ta không thể làm lại từ đầu
Mỏng
nhưng lưỡi dao đã cắt vào trái tim
khiến ta không còn là chính mình
chỉ còn lại một vết thương âm ỉ
và một nỗi đau thấm sâu
mà không thể rút ra