Thơ » Mỹ » Kim Addonizio
Đăng bởi hongha83 vào 06/01/2009 21:57
I like to touch your tattoos in complete
darkness, when I can’t see them. I’m sure of
where they are, know by heart the neat
lines of lightning pulsing just above
your nipple, can find, as if by instinct, the blue
swirls of water on your shoulder where a serpent
twists, facing a dragon. When I pull you
to me, taking you until we’re spent
and quiet on the sheets, I love to kiss
the pictures in your skin. They’ll last until
you’re seared to ashes; whatever persists
or turns to pain between us, they will still
be there. Such permanence is terrifying.
So I touch them in the dark; but touch them, trying.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Tôi chỉ thích trong đêm mù mịt
được rờ tay vào những hình xăm
từng hình, từng hình, tôi thuộc làu, trên người em
từ tia chớp nhì nhằng trên rừng thông
đến con rắn xanh cuộn khúc
nơi bờ vai, trước móng vuốt
của con rồng. Kiệt lực vì yêu
tôi no nê em trong đêm thầm lặng
dùng đôi môi, tôi lại lần nữa ngắm
những bức tranh quen: vẫn cứ y nguyên
máu có lạnh, da có nhăn
những bức tranh sẽ đi vào vĩnh cửu
Trong chập chờn giữa hai miền thực-ảo
Ấy bởi trong đêm tôi mò mẫm vuốt ve em