Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Quan Âm Thị Kính
Đăng bởi Vanachi vào 24/10/2005 02:02
75. Nàng nghe nghĩ ngợi đã xong,
Năm canh thắc mắc, trong lòng cảm thương.
Linh Xuân một khóm hầu vang,
Quế non Yên đã nở nang chồi nào?
Có ta một chút má đào,
80. Thần hôn cũng đã ra vào làm khuây.
Áo Lai chưa múa sân này,
Thì đem kinh bố mà thay gọi là,
Tòng phu nếu đã từ gia,
Thừa hoan như lúc ở nhà được đâu.
85. Song thân thấy ý đeo sầu,
Gọi con mới dạy gót đầu cho hay.
“Kẻ làm phụ mẫu xưa nay,
Gái sinh mong sớm đến ngày hữu gia.
Cứ xem phúc trạch nhà ta,
90. Một mai cũng dễ trai già nở châu.
Sự nhà chớ lấy làm sầu,
Miễn con giữ đạo làm dâu cho toàn.
Núi kia ắt hẳn chưa mòn,
Thông kia sương tuyết hãy còn chở che.
95. Vả xem lối lại đường đi,
Quanh đây thăm viếng đôi khi cũng gần.”