Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Quan Âm Thị Kính
Đăng bởi Vanachi vào 23/10/2005 02:13
Ai hay phép Phật nhiệm mầu,
770. Có khi nước Trúc ở đâu cũng gần.
Giữa trời kết đoá Tường Vân,
Đức Thế Tôn hiện toàn thân xuống đàn.
Ào ào dạng bóng tường loan,
Tràng phan bảo cái giao ban âm thầm.
775. Truyền rằng nào Tiểu Kính Tâm,
Phi thăng làm Phật Quan Âm tức thì.
Lại thương đến đứa si nhi,
Trên tay cho đứng liền khi bấy giờ.
Kìa như Thiện Sĩ lờ đờ,
780. Cho làm chim vẹt đứng nhờ một bên,
Độ cho hai khóm thung, huyên,
Giơ tay cầm quyết, bước lên trên toà.
Siêu thăng thoát cả một nhà,
Từ nay phúc đẳng hà sa vô cùng,
785. Lên miền Cực Lạc hội đồng,
Mọi người khi ấy đều trông rành rành.
Cho hay lành lại gặp lành,
Nam mô Di Phật tu hành thì hơn.