Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 03/08/2007 10:39
Nàng đà được chốn an thân,
Xót thay chàng Bích, chàng Xuân hai người.
Ai quan chân chửa kịp dời,
Mã bài đã có chỉ đòi Đảng công.
Chẳng ngờ Lư Kỷ tấu trong,
Thiên lao đã bắt vợ chồng Đông Sơ.
Hai chàng còn tiễn tiểu thư,
Cũng ban mật chỉ truyền cho bắt về.
Đảng công chống chế mọi bề,
1310. Cấp thêm hành lý giục đi lánh mình.
Cùng nhau hai gã thư sinh,
Ngẩn ngơ quê khách, gập ghềnh đất xa.
Trời hôm xế bóng tà tà,
Côn quang đâu bỗng gặp ba bốn người.
Lòng tham còn biết thương ai,
Cướp hành lý hết, áo ngoài sạch không.
Tạm ngồi trước miếu bên sông,
Thuyền quan nghe có thùng thùng trống canh.
Nghi cho là kẻ gian tình,
1320. Nghe hơi kéo một đạo binh lên bờ.
Xuân sinh kíp lánh đường xa,
Bắt liền Mai Bích mới đưa xuống thuyền.