Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 10/03/2007 11:00
Ngựa giong mấy lớp dặm khơi,
Núi cao đã thấy gần nơi điện tiền.
Thổ binh quỳ trước thưa lên:
Núi Hà lan ấy có đền Tô quân,
Bước vào xem tượng truyền thần,
1100. Mặt tròn khuôn nguyệt, môi nhuần vẻ đan
Tấc lòng kính kẻ trung can,
Liền tay vịnh miếu, vịnh sơn hai bài.
Lần lần gió tối sương mai,
Đường đi thoắt đã tới nơi đại hà.
Hỏi ra mới biết rằng là,
Ấy sông Hắc thuỷ mộ bà Chiêu Quân.
Nàng bèn truyền gọi thổ nhân,
Đem hòm áo, phó doành ngân tức thì.
Yên xong mới bảo thị tỳ,
1110. Đã thay Hồ phục để chi áo này.
Ném theo một khúc sông đầy,
Hoa trôi mặt nước, bướm bay giũa dòng.
Vì đâu y phục bất đồng,
Bỗng đem nữ sức phó cùng thuỷ hương.
Trông theo tấc dạ thêm càng,
Tả lòng lại ngụ luật Đường bốn câu.