Thơ » Algeria » Kateb Yacine
Đăng bởi hongha83 vào 04/01/2014 22:45
Au poing tendu de l’âge tendre
A la frimousse des héroïnes en herbe
A l’école de la belle étoile
A la cinquième année du massacre
La bannière étoilée a retrouvé ses origines
C’est l’Algérie plus libre que jamais
Elle a toujours été libre
Ironiquement souveraine
Armée par l’ennemi
Prisonnier de ses propres pièges
Devant ce peuple matinal
Les abattoirs promènent
Des légions de chiens ivres
Il y aurait de quoi pleurer
N’étaient les yeux qui s’ouvrent
N’était la grève des larmes
Ce n’est pas la lligne Morice
Qui tue
C’est le mortier bien nourri
Les grottes flamboyantes
Les caravanes de la nuit
C’est le sourire au combat
Et la Joconde ignorée
Visages
Quel feu vous créa
Si cruellement confiants !
Ce feu
C’est le secret de tous les sacrifices
Partout déferle
Et se révèle
L’armée inespérée
Des paysans sans terre
Et le vieillard sort de ses ruines
Pour offrir son dernier mouton
Ce soir on danse à la lueur
Des lendemains de combat
Ce feu
C’est le secret de tous les sacrifices
Le jour se lève
Oublier la misère
Les loques
La main tendue
Les souliers qui font mal
Oublier l’âge des cavernes
Et soulever toujours le poing du peuple
Dans le crépitement du brasier souterrain
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 05/01/2014 22:45
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 05/01/2014 22:48
Nơi điểm thẳng căng của tuổi xuân non
Nơi gương mặt những vị nữ anh hùng còn trứng nước
Nơi cảnh dạn dày sao đêm màn trời chiếu đất
Vào năm thứ năm của những năm tàn sát
Ngọn cờ sao đã tìm lại được gốc nguồn
Nước An-giê-ri chưa bao giờ lại tự do hơn
Nước An-giê-ri vốn vẫn tự do từ trước
Nước An-giê-ri nắm lấy chủ quyền
Mỉa mai chưa
Chính do quân thù đến võ trang
Quân thù bị giam vào trong bẫy quân thù đã đặt
Trước dân tộc này đang buổi bình minh
Những lò sát sinh đang diễu qua
Những bầy chó điên cuồng
Có thể khóc được rồi
Nếu mắt người không mở to hơn
Nếu lệ người đã chẳng bãi công
Không muốn khóc
Chẳng phải là phòng tuyến dây gai Mô-rít
Có thể giết
Mà chính là súng moóc-chi-ê nhả đạn liên hồi
Là những hang sâu rực lửa
Là những đoàn quân trong đêm dài
Là, chiến đấu, trên môi vẫn giữ nụ cười
Là nàng Giô-công không ai biết
Ôi! những mặt người
Ngọn lửa nào đã tạo nên
Tin tưởng đến là ác liệt!
Của bao sự hy sinh
Ngọn lửa này
Chính là bí quyết
Xuất hiện khắp nơi
Khắp nơi dồn dập
Quân đội ngoài ước mơ
Của những người dân cày không đất
Và cụ già đã ra khỏi nơi đổ nát
Hiến con cừu riêng độc nhất
Còn lại sau cùng
Chiều nay trong ánh hồng
Họ nhảy reo tưng bừng
Của bao sự hy sinh
Ngọn lửa này
Chính là bí quyết
Ngày mọc lên
Quên đi đói nghèo cơ cực
Những áo quần rách nát
Bàn tay ngửa ra xin
Những đôi giày đau, chật
Và mãi mãi đưa cao quả đấm của nhân dân
Trong tiếng nổ liên thanh lò lửa cháy ngầm