Đăng bởi hongha83 vào 16/01/2018 08:03
And the priestess spoke again and said: “Speak to us of Reason and Passion.”
And he answered saying:
Your soul is oftentimes a battlefield, upon which your reason and your judgment wage war against passion and your appetite.
Would that I could be the peacemaker in your soul, that I might turn the discord and the rivalry of your elements into oneness and melody.
But how shall I, unless you yourselves be also the peacemakers, nay, the lovers of all your elements?
Your reason and your passion are the rudder and the sails of your seafaring soul.
If either your sails or our rudder be broken, you can but toss and drift, or else be held at a standstill in mid-seas.
For reason, ruling alone, is a force confining; and passion, unattended, is a flame that burns to its own destruction.
Therefore let your soul exalt your reason to the height of passion; that it may sing;
And let it direct your passion with reason, that your passion may live through its own daily resurrection, and like the phoenix rise above its own ashes.
I would have you consider your judgment and your appetite even as you would two loved guests in your house.
Surely you would not honour one guest above the other; for he who is more mindful of one loses the love and the faith of both.
Among the hills, when you sit in the cool shade of the white poplars, sharing the peace and serenity of distant fields and meadows - then let your heart say in silence, “God rests in reason.”
And when the storm comes, and the mighty wind shakes the forest, and thunder and lightning proclaim the majesty of the sky, - then let your heart say in awe, “God moves in passion.”
And since you are a breath In God’s sphere, and a leaf in God’s forest, you too should rest in reason and move in passion.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 15/01/2018 08:03
Và người nữ tăng lại cất tiếng nói: Xin hãy dạy chúng tôi về LÝ TRÍ VÀ ĐAM MÊ
Người nói:
Hồn các ngươi thường là một chiến trường, trên đó lý trí và phán đoán các ngươi giao tranh cùng đam mê và khát vọng
Chớ chi ta là kẻ hoà giải trong hồn các ngươi, để đổi mối bất hoà và tranh cạnh giữa những phần tử thành một mối, một hoà điệu
Nhưng làm sao ta có thể, trừ khi chính các ngươi cũng là những kẻ hoà giải, hay đúng hơn những tình nhân của mọi phần tử mình?
Lý trí và đam mê là bánh lái và những cánh buồm cho linh hồn vượt biển của các ngươi
Nếu những cánh buồm hay bánh lái gãy vỡ, các ngươi chỉ có thể lắc lư trôi dạt, hay đứng lặng chỗ giữa biển khơi
Vì lý trí, cai quản đơn độc là một quyền năng hạn chế, và đam mê, không được canh chừng, là một ngọn lửa tự huỷ
Vậy hãy để linh hồn các ngươi kích thích lý trí tới cao độ của đam mê, cất lên tiếng hát
Và hãy để linh hồn các ngươi hướng dẫn đam mê bằng lý trí, khiến đam mê ấy được sống qua sự phục sinh thường nhật như chim phượng hoàng trỗi dậy trên đám tro tàn
Ta muốn các ngươi coi phán đoán và khát vọng như hai khách quý trong nhà
Chắc chắn các ngươi sẽ không tôn người khách này hơn người kia; vì ai lưu tâm đến một người sẽ mất tình yêu và lòng tin của cả hai
Giữa những ngọn đồi, khi các ngươi ngồi trong bóng mát những cây bạch dương, chung an lành và êm đềm với những đồng ruộng xa - hãy để lòng mình nói trong im lặng “Thượng Đế an ngự trong lý trí”
Khi giông bão tới, gió lớn rung rừng cây, sấm chớp công bố oai trời - hãy để lòng các ngươi nói trong kinh sợ “Thượng Đế di động trong đam mê”
Và vì các ngươi là một hơi thở trong tinh cầu của Thượng Đế, một chiếc lá trong rừng ngài, các ngươi cũng sẽ an ngự trong lý trí và di động trong đam mê