Thơ » Séc » Jiří Wolker
Đăng bởi hongha83 vào 02/09/2019 15:46
Stanu se menším a ještě menším,
až budu nejmenším na celém světě.
Po ránu, na louce, v létě
po kvítku vztáhnu se nejmenším.
Zašeptám, až se obejmu s ním:
“Chlapečku bosý,
nebe dlaň o tebe opřelo si
kapičkou rosy,
aby nespadlo.”
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 02/09/2019 15:46
Tôi nhỏ bé và sẽ còn nhỏ bé
Cho đến khi nhỏ bé nhất trên đời
Trên cánh đồng mỗi buổi sáng nắng tươi
Trong hoa lá tôi trở nên nhỏ bé
Tôi thủ thỉ hôn người yêu thật khẽ:
“Anh trụi trần yêu mến của em
Thiên đường kia trao tay gửi nơi anh
Giọt sương sớm
đừng để rơi anh nhé”