Sauf des mouchards et des gendarmes,
On ne voit plus par les chemins,
Que des vieillards tristes en larmes,
Des veuves et des orphelins.
Paris suinte la misère,
Les heureux mêmes sont tremblants.
La mode est aux conseils de guerre,
Et les pavés sont tous sanglants.
- Refrain :
Oui mais !
Ça branle dans le manche,
Les mauvais jours finiront.
Et gare ! à la revanche
Quand tous les pauvres s’y mettront.
Quand tous les pauvres s’y mettront.
Les journaux de l’ex-préfecture
Les flibustiers, les gens tarés,
Les parvenus par l’aventure,
Les complaisants, les décorés
Gens de Bourse et de coin de rues,
Amants de filles au rebut,
Grouillent comme un tas de verrues,
Sur les cadavres des vaincus.
On traque, on enchaîne, on fusille
Tout ceux qu’on ramasse au hasard.
La mère à côté de sa fille,
L’enfant dans les bras du vieillard.
Les châtiments du drapeau rouge
Sont remplacés par la terreur
De tous les chenapans de bouges,
Valets de rois et d’empereurs.
Nous voilà rendus aux jésuites
Aux Mac-Mahon, aux Dupanloup.
Il va pleuvoir des eaux bénites,
Les troncs vont faire un argent fou.
Dès demain, en réjouissance
Et Saint-Eustache et l’Opéra
Vont se refaire concurrence,
Et le bagne se peuplera.
Demain les manons, les lorettes
Et les dames des beaux faubourgs
Porteront sur leurs collerettes
Des chassepots et des tambours
On mettra tout au tricolore,
Les plats du jour et les rubans,
Pendant que le héros Pandore
Fera fusiller nos enfants.
Demain les gens de la police
Refleuriront sur le trottoir,
Fiers de leurs états de service,
Et le pistolet en sautoir.
Sans pain, sans travail et sans armes,
Nous allons être gouvernés
Par des mouchards et des gendarmes,
Des sabre-peuple et des curés.
Le peuple au collier de misère
Sera-t-il donc toujours rivé ?
Jusques à quand les gens de guerre
Tiendront-ils le haut du pavé ?
Jusques à quand la Sainte Clique
Nous croira-t-elle un vil bétail ?
À quand enfin la République
De la Justice et du Travail ?
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 17/05/2008 19:31
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 17/05/2008 19:55
Trên phố phường chỉ thấy
Ngoài mật thám, sen đầm
Những cụ già lệ chảy
Những mẹ goá con côi
Pa ri khốn khổ rồi
Kẻ sung sướng cũng sợ
Toà án binh khắp nơi
Và trên đường máu đổ
ĐIỆP KHÚC
Ừ, thế nhưng
Tình thế chuyển rung
Ngày khổ đau sẽ hết
Liệu trận phục thù sấm sét!
Khi người nghèo đứng vùng lên
Những báo chí nơi quận cũ
Bọn cướp biển tật nguyền
Bọn hãnh tiền nhờ số đỏ
Bọn nịnh bợ lắm mề đay
Bọn chứng khoán và ma cô đầu phố
Tình nhân của lũ gái hư
Nhung nhúc như mụn lở
Trên thây người chiến bại hôm nay
Chúng truy lùng xích xiềng bắn giết
Những gì chúng tóm được trong tay
Bên người mẹ em bé gái thơ ngây
Hay em nhỏ trên cánh tay ông cụ
Và lá cờ đỏ xưa kia
Được thay bằng khủng bố
Của lũ người giá áo túi cơm
Nô bộc của đế vương vua chúa
Chúng ta bị giao cho quân giả dối
Những Mắc Ma hông, Đuy-păng-lu,
Nước thánh sẽ được tưới như mua
Hòm quyên tiền tha hô đầy ắp
Ngày mai đây anh chơi tới tấp
Rạp Xanh Ơ-xtát và Ô-pê-ra
Lại đua nhau mở hội tài hoa-
Và nhà lao, người tù chật ních
Ngày mai đây, những gái giang hồ,
Những phu nhân vùng ngoại ô sang trọng
Sẽ đeo trên cổ áo bồng xinh
Hình súng trường và những trống nhà binh.
màu tam tài in hình trên tất cả,
Trong khi đó, Păng-đo dũng cảm
Vẫn bắn chết con cháu chúng ta.
Ngày mai đây, đội quân cảnh sát,
Sẽ như hoa tô đẹp phố phường,
Với lý lịch vênh vang tự đắc,
Khẩu súng ngắn đeo trễ bên sườn
Còn chúng ta, không bánh, không việc làm,
Không vũ khí,
Là những người bị thống trị
Bởi mật thám, sen đầm,
Quân giết người và giáo sĩ
Nhân dân ta sẽ còn đeo mãi mãi
Chiếc vòng cổ, khổ cực nhục nhằn?
Đến bao giờ những lũ quân nhân
Còn giữ chỗ ăn trên ngồi trốc?
Đến bao giờ bè lũ thánh thần
Còn tưởng ta là ngựa trâu hèn hạ?
Và bao giờ mới có
Nền Cộng hoà của Công lý và Lao động vinh quang?
Gửi bởi chipbong ngày 26/02/2009 22:45
La Semaine sanglante
Sauf des mouchards et des gendarmes,
On ne voit plus par les chemins,
Que des vieillards tristes en larmes,
Des veuves et des orphelins.
Paris suinte la misère,
Les heureux mêmes sont tremblants.
La mode est aux conseils de guerre,
Et les pavés sont tous sanglants.
- Refrain :
Oui mais !
Ça branle dans le manche,
Les mauvais jours finiront.
Et gare ! à la revanche
Quand tous les pauvres s’y mettront.
Quand tous les pauvres s’y mettront.
Les journaux de l’ex-préfecture
Les flibustiers, les gens tarés,
Les parvenus par l’aventure,
Les complaisants, les décorés
Gens de Bourse et de coin de rues,
Amants de filles au rebut,
Grouillent comme un tas de verrues,
Sur les cadavres des vaincus.
- Refrain -
On traque, on enchaîne, on fusille
Tout ceux qu’on ramasse au hasard.
La mère à côté de sa fille,
L’enfant dans les bras du vieillard.
Les châtiments du drapeau rouge
Sont remplacés par la terreur
De tous les chenapans de bouges,
Valets de rois et d’empereurs.
- Refrain -
Nous voilà rendus aux jésuites
Aux Mac-Mahon, aux Dupanloup.
Il va pleuvoir des eaux bénites,
Les troncs vont faire un argent fou.
Dès demain, en réjouissance
Et Saint-Eustache et l’Opéra
Vont se refaire concurrence,
Et le bagne se peuplera.
- Refrain -
Demain les manons, les lorettes
Et les dames des beaux faubourgs
Porteront sur leurs collerettes
Des chassepots et des tambours
On mettra tout au tricolore,
Les plats du jour et les rubans,
Pendant que le héros Pandore
Fera fusiller nos enfants.
- Refrain -
Demain les gens de la police
Refleuriront sur le trottoir,
Fiers de leurs états de service,
Et le pistolet en sautoir.
Sans pain, sans travail et sans armes,
Nous allons être gouvernés
Par des mouchards et des gendarmes,
Des sabre-peuple et des curés.
- Refrain -
Le peuple au collier de misère
Sera-t-il donc toujours rivé ?
Jusques à quand les gens de guerre
Tiendront-ils le haut du pavé ?
Jusques à quand la Sainte Clique
Nous croira-t-elle un vil bétail ?
À quand enfin la République
De la Justice et du Travail ?
- Refrain -
Nguồn: http://fr.wikipedia.org/wiki/La_Semaine_sanglante