Thơ thành viên » JM Nam Phong » Trang thơ cá nhân » Thất tình thơ
Ngày ấy,
gót tím bầm mùa lặn lội
Bắt được nàng xuân thả vào đáy hồ đông
Nàng vùng vẩy gọi hoa tràn khắp ngõ
Én muôn phương lũ lượt kéo nhau về.
Ngày ấy, mưa bão cũng tan đi
Chợt bừng nắng giữa lối dài kiếp kiếp
Gió ở lại say sưa ngàn câu hát
Bầu trời xanh vận những đoá mây hồng.
Ôi ngày ấy con đò vui sóng vũ
Giữa lòng trăng là muôn điệu mơ vàng
Lời ân ái của bẫy tình ngân phím
Hồ đông buồn hoá rộn hồ xuân.
...
Rồi tháng, rồi năm,
hồ xuân che vải thưa
Đôi bờ ngọc nàng xuân tròn trĩnh
Tháng tháng, năm năm...
Tháng tháng, năm năm
hồ xuân chỉ còn mình ta
Buồn tê dại nàng xuân vừa trăn trối.
Aha! Nước hồ gào lên như thác suối
Tháng tháng, năm năm
Tháng tháng, năm năm nghẹn ngào sầu lặng chở lá vàng
Đôi bàn tay ta gom bóng nát gương tan
Nghe lạnh lẽo giữa hồ đông vắng lặng.
CL, 21-10-2015