Thơ » Nga » Ivan Surikov
Đăng bởi Decembrina Nguyễn vào 02/10/2023 09:20
Что не реченька,
Что не быстрая
Под крутой берег
Подмывается.
Нет, то матушка
Погубить мою
Волю девичью
Собирается.
Погоди, постой,
Моя матушка, -
Не губи мою
Волю девичью.
Погоди, постой, -
Будет времечко,
Когда досыта
Нагуляюсь я.
По зарям, весной,
Я нанежуся;
Красотой моей
Я натешуся.
Когда игры мне
Прииграются,
Думы-думушки
Нагуляются, -
Погибай тогда
Моя волюшка;
Пропадай коса
Под повойником.
Буду жить тогда
Я в чужой семье,
По избе ходить,
По одной доске.
Буду печь топить,
За скотом ходить,
От свекрови злой
Брань выслушивать;
Все сносить, терпеть,
Рот завязывать,
Ничего людям
Не рассказывать.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Decembrina Nguyễn ngày 03/10/2023 09:20
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Decembrina Nguyễn ngày 03/10/2023 15:05
Đâu có phải dòng sông
Giữa đôi bờ cuộn sóng,
Đâu phải là ghềnh thác
Dồn dập giữa cuộc đời.
Không, đó là mẹ tôi
Muốn tôi thành gia thất,
Không cho tôi tự quyết
Bắt tôi phải lấy chồng.
Mẹ ơi, xin gượm đã
Mẹ thương yêu nhất đời.
Xin đừng làm con khổ
Đừng ép duyên, mẹ ơi.
Mẹ ơi, xin gượm đã,
Rồi cũng đến lúc thôi,
Khi con đã trải hết
Mọi niềm vui trong đời.
Mỗi bình minh thức dậy,
Giữa mùa xuân tràn trề,
Sắc đẹp và sức trẻ,
Vẫn làm con say mê
Tới khi những trò vui
Con đã trải chán chê,
Tới khi đã thoả thích
Đã suy nghĩ mọi bề, -
Thì con xin tự nguyện
Từ đó mãi về sau,
Quấn gọn đôi bím tóc
Dưới tấm khăn tối màu.
Và thế là từ đó
Sống yên phận làm dâu,
Đi lại thật âm thầm,
Khép nép như cái bóng.
Con sẽ phải đốt lò,
Rồi đi chăn gia súc,
Suốt ngày nghe mẹ chồng
Mắng mỏ và quát nạt;
Con cúi đầu chịu đựng,
Câm như hến suốt đời,
Không còn dám than thở
Với bất kỳ một ai.