(Viết tặng nhà thơ đồng hương Lâm Thị Mỹ Dạ)
Đa đoan vận lấy kiếp người
Văn tài thả xuống… sóng dồi bóng ai
Chợt nghe gió bẻ cành mai
Câu thơ trầm… thể, rẽ hai phần đời
Kiến Giang xanh mãi dòng trôi
Thương Người Thơ ấy, bên trời sắc thu
Tìm về “nón” (1) lá, lời ru
“Khoảng trời” (2) đồng nội, mù u chị tìm
Làng Tuy mờ vết sân đình
Trăm năm đọng tiếng riêng mình trước sân
Đàn gà (3) lỡ bóc chiều xuân
Để bây giờ ngẫm chông chênh tủi hờn
Phận người!… Trời bẻ thiệt hơn?
Rằng cho được thế, chịu cơn sóng dồi
Trong đêm (4) chị bước… gió rơi
Qua đường (5) nhác thấy nụ cười hôm qua!
Bẽ bàng từng giọt mưa sa
Lặn đêm nhoà ướt cánh hoa bên tường
Tôi cùng ngõ, chị đồng hương
Câu thơ tôi nhặt, giữa đường ai quên
Hà Nội 11/11/2017
Hàn Yên Tử
(1) Tên của một thi phẩm của Lâm Thị Mỹ Dạ
(2) Tên của một thi phẩm của Lâm Thị Mỹ Dạ
(3) Tứ thơ trong thi phẩm Chuyện cũ tuổi thơ
(4, 5) Tứ thơ trong thi phẩm Đi qua một làn hương