Đăng bởi hongha83 vào 02/03/2021 18:46
Bài thơ được viết bằng tiếng Armeni nhưng chưa có nguyên tác, xin mời xem bản dịch.
Nếu bạn có thông tin về nguyên tác của bài thơ, xin mời gửi vào bình luận ở dưới.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 02/03/2021 18:46
I
Một làng kia, có bác Mèo thợ may
Và chú Chó chưa bao giờ có mũ
Nhưng một hôm chú có tấm da cừu nhỏ
Chẳng biết là chú kiếm nó từ đâu
Rồi một sớm mùa đông
Chú đã tìm đến nhà bác Mèo xin giúp
“Chào bác nhé, tôi xin phiền đôi chút
Bác xem này, đầu tôi lạnh thấu xương
Da cừu đây, bác cắt làm luôn
Một cái mũ vừa đầu tôi bác nhé!
Chuyện tiền nong, bác cần chi đếm xỉa
Tôi chỉ cần bác đừng quá lâu thôi!”
“Đây quả là vinh hạnh cho tôi
Khâu chiếc mũ còn dễ hơn may áo
Tôi đảm bảo xong trước ngày thứ sáu
Mũ da cừu - Anh chắc hài lòng thôi!
Chuyện tiền nong có xá chi anh ơi
Tôi với anh, sao phải cần khách khí!”
Từ hôm đó, Chó miệt mài suy nghĩ
Về số tiền của chiếc mũ lưỡi trai
Và thứ sáu - chính là hôm nay đây!
Chú cuốc bộ mà đầu chẳng có mũ
Chú rảo bước với dáng vẻ ủ rũ
Tới trước nhà bác Mèo mướp - thợ may
“Bác Mèo ơi! Tôi đã tới rồi đây
Mũ của tôi, chắc xong rồi bác nhỉ?”
II
Bác Mèo mướp chẳng lấy gì hoan hỉ
Bước gật gù với bộ áo choàng da
Miệng lẩm nhẩm khẽ buông lời kêu ca
Rồi bất chợt la lên đầy giận dữ:
“Anh tê cóng đến cuống cuồng đấy hử?
Anh làm ơn cho tôi thở chút nào
Cứ làm như khâu dễ lắm hay sao
Phải là ướt, rồi khâu, anh hiểu chứ?”
“Lạy chúa tôi! Sao bác phải giận dữ?
Tôi trả tiền nhờ bác chóng làm xong
Rồi bây giờ bác nuốt lời đúng không?
Còn lên giọng mắng nhiếc tôi vô cớ
Nếu chưa xong, mai tôi qua được chứ?
Không biết là phải bao lượt nữa đây?”
Nói vậy rồi, thấy sống mũi cay cay
Chú ngán ngẩm, đầu trần chân rảo bước
III
Ngày hôm sau, chú vẫn không lấy được mũ
Nhưng lần này, họ lớn tiếng cãi nhau
Người câu trước, kẻ đáp lại câu sau
Thật chẳng khác như bao phường trộm cắp
Hết nguyền rủa rôi bao lời moi móc
Chỉ tạm ngưng khi Thẩm phán buông lời
Lần thứ tư tìm đến thì “Hỡi ôi!”
Bác Mèo mướp đã từ lâu dẹp tiệm
Bác quyết định sẽ đi xa một chuyến
Trong đêm trường lạnh lẽo, cô liêu
IV
Và từ đó cho đến vạn ngày sau
Chó chẳng quên càm ràm về chiếc mũ
Và một khi ai nhắc lại chuyện cũ
Hay ngẫu nhiên gặp Mèo mướp dọc đường
Chú đuổi bắt khắp đây đó, ngàn phương
Còn Mèo mướp vẫn câng câng, trơ tráo
Miệng lẩm nhẩm, mắt trân trân lơ láo
“Mũ da cừuu! Vẫn còn phải là hơi!”
Gửi bởi hongha83 ngày 02/03/2021 18:49
The Dog and the Cat
1
Once there lived a pussy cat,
Who was very sleek and fat.
As for his trade,
Warm things he made:
Hats and mittens
For cats and kittens.
One fine day the furrier-cat
Whistling in his workshop sat
When in came a dog
Out of the fog.
2
He made a low bow
And he yelped “Hullo!”
And after he’d yelped
He pulled out a pelt.
Then he said to the cat:
“Have a look at that.
I’ve got no hat
And the winter’s near.
It’s all too bad;
I’ll freeze, I fear.
If it comes out nice,
I’ll pay any price.
What do you say?”
“0.K.”
3
“How long will it take?”
“Oh, less than a week.
To oblige a friend,
I’ll be double-quick.
Sewing a hat
Isn’t sewing a coat
Oh no, mere play.
Come on Saturday!”
4
“It won’t be a hat
But a very peach,
The envy, I’ll warrant,
Of every and each.
As for the money,
That can wait.
We’ll talk it over—
Never too late.
Sewing a hat
Isn’t sewing a coat.”
“Good-bye, Cat!”
And off the dog strode.
5
On Saturday morning
The dog turned up,
Shaking and shivering
Like a wretched pup.
“Is it ready, my hat?”
“Oh no,” they said.
“And where’s the Cat?”
“Not at home yet.”
6
Before the doorstep
On a mat
Frozen Mr. Doggy sat,
When down the street
Came Mr. Cat
In a brand-new lambskin hat.
Tile saw the dog and he said:
“Waiting for me, I bet?
You’ll be getting your hat, don’t worry,
But don’t be in such a hurry..
Though it isn’t a coat but a hat,
It takes time, a job like that.
I sprinkled the pelt before tea.
Now I’ve got to cut it, you see?”
7
“Too bad,” said the dog, “too bad,
That you haven’t yet finished the hat.
But maybe you’ll tell me plain
When can I see you again?
I’m coming here not to chat,
But to get my hat, Mr. Cat!”
8
“Come on Wednesday,
But please don’t grumble.”
The furrier-pussy mumbled.
So again the unlucky dog
Came on Wednesday at three o’clock.
“Good day! Now it’s ready, I hope?”
“Good day! Lovely weather! Nope!”
But here their voices
Rose in pitch.
They told each other which is which,
And finished with a noisy tussle
Involving claw and tooth and muscle.
“You’re just a thief!”
“And you’re a crook!”
“She’s just a bitch,
The wife you took!”
“You pig!”
“You brat!”
“You milksop, you.
“You filthy cat!”
“I spit on you!”
9
Things went from bad to worse
Till it got to court, of course,
Where the Judge and Jury sat
Who promptly ordered:
“Summon
Both the dog and cat!”
The swindler cat
And swindled dog
Both came to court
At ten o’clock.
10
Who judged the case
And where and how
I see no need to say.
But ever since that famous row
The furrier ran away.
He disappeared
And what is worse
Took with him
All his stock of furs.
11
And since the cheeky furrier
Of all our cats was sire
To get their own back on the tribe
Is what all dogs desire.
On seeing one,
An honest pup
Starts growling at the cat
As if he wants to ask again,
“Well, what about my hat?”
The cat just hisses in reply
And spits from shame or fright
Just like the cat whose story I
Made up my mind to write.