Đăng bởi Hoàng Tâm vào 06/05/2008 20:38
Nỗi quen trải trắng lạnh giường
Bỗng bình minh uốn dáng buồm hồng hoa
Tìm khơi thấy nửa mình ta
Mấy mươi năm biển đậm nhoà màu mây
Phận em đã tạnh mưa chầy
Thuyền neo bến hẹn hương bay kịp giờ
Trời se luống cuống buông tơ
Nên duyên ấm nhịp đường mơ hồ cầm
Nuột hồng mười ngón tri âm
Hỏi sao sáng giọt lệ thầm tuổi hoa