Nhớ bóng người thương mỗi buổi chiều
Buông vào nghệ thuật nỗi thương yêu
Chân đơn lẻ bước về phố vắng
Anh mệt rả rời trông hắt hiu
Thương người em cất giọng nỉ non
Bao lời như gió như mây bay
Ấm lòng ai vui cả tim này
Bồng bềnh theo gió cõi hồn son
Bên này em thao thức bâng quơ
Nơi xa anh thoáng động lòng chờ
Tuổi xuân thuở nào khe khẽ đến
Thương người mình hỡi ấm lòng mơ.
10-09-2018