Thôi vỡ kế hoạch rồi... Người ơi!
Tôi đã nghĩ hồn tôi đủ chan chứa, mênh mang mà vô lo
lụng “chiếc mình“-“ta“.
Nó tràn ra, chảy siết quá!
Dòng ái từ ấy đã hình thành,
Chung với cốt,
máu,
thịt,
chung với lệ tình mà chan,
mà lan muôn chốn.
Em phải ép mình trong bẩy năm.
ép sông phải đổ một dòng,
thong dong vẫn phải một lòng mà trông!
6/9/2023