Sinh ra trong cảnh điêu tàn
Mẹ cha mất sớm cơ hàn thế gian
Thương tình Hoàng Lão cưu mang
Đem về ở đảo sống chung một nhà
Nhận làm đệ tử ông ta
Trao dồi võ nghệ đảo hoa tháng ngày
Nào ngờ tai hoạ đến ngay
Nữ thanh đến tuổi mê say tấm chồng
Trót yêu bóng dáng Huyền Phong
Điều này cấm kỵ bổn bang từ lâu
Hai người mưu kế cho nhau
Trung nguyên đất hứa đi sâu ẩn mình
Cuộc đời chắc sẽ yên bình
Mang theo cuốn hạ chân kinh lão Hoàng
Đợi chờ cơ hội giải oan
Chao ôi cái chết xé toan mưu đồ
Chỉ vì chuyện nhỏ thành to
Phùng Hằng chép lại quên lo thân mình
Rồi người mãi mãi lặng thinh
Sau khi chỉ mới hạ sinh lần đầu
Mấy ai hiểu thấu nỗi đau
Lão thề lấy mạng dâng sau cho Hằng
Người cắt nhượng phải lang thang
Một mình rời đảo đi phăng đất liền
Thiên đường ở chốn bình yên
Họ Mai kết bái nên duyên vợ chồng
Cùng luyện tuyệt đỉnh võ công
Kỳ diệu ai thấy hư không rõ rồi
Cuốn hạ chỉ có vậy thôi
Nội công là chính chương hồi đã nêu
Siêu Phong cố gắng từng chiều
Nhưng mà không thể ra chiêu có hồn
Cách thức nằm ở lệnh tôn
Bên trong cuốn thượng bảo tồn năm xưa
Âm thầm cố giấu học bừa
Chân kinh biến tướng thượng thừa đạo ma
Giết người chớp mắt như xà
Chân kinh bí kíp chẳng qua ngoại tà
Giang hồ lợi dụng thời cơ
Truy lùng cố giết kẻ thờ chân kinh
Bi kịch tiếp nối phải tin
Ai cũng thủ thế riêng mình mà thôi
Thời gian lặng lẽ dần trôi
Nụ cười thần chết triệu hồi Siêu Phong
Tiếc thay cái chết đau lòng
Đỡ đòn đánh lén Dương Phong gã hèn
Đông Tà khoé mắt đỏ hoen
Lỗi xưa ta xoá không quên ơn trò
Cuộc đời cười ít nhiều lo
Ra đi nước mắt đắn đo điều gì?
Mạng này có đáng là chi?
Ân sư nghĩa trọng khắc ghi muôn đời
Nhìn lên khẽ hỏi ông trời
Aí tình muôn thuở có lời nào vui?
Thu vàng lá úa ngậm ngùi
Tro tàn hoá xác than ôi kiếp người
Tôi đây chỉ dám vậy thôi
Khóc cho phận nữ cả đời gian truân
Kim Dung khắc hoạ nữ nhân
Tại sao không phải tên Trần Huyền Phong?
Một lời gửi đến quý ông
Quan tâm chăm sóc sẻ chia nửa mình