Thơ thành viên » Gấu Beo » Trang thơ cá nhân » Đời sống văn chương
Tôi từng đứng trước dòng sông
ngắm nhìn nước chảy thong dong
chảy trong ban mai,
chảy trong hoàng hôn
và chảy trong bóng tối.
Tôi nghĩ về lịch sử trong triệu năm biến đổi
lịch sử của nghệ thuật
lịch sử của sáng tạo
và lịch sử văn chương
có chăng cũng tao nhã như dòng chảy của sông?
Tầng tầng lớp lớp những ngọn sóng
Xô đẩy nhau hay nối tiếp nhau
Thế hệ trước thổi hồn cho thế hệ sau
Thế hệ sau tiếp bước người đi trước
Nếu không, nghệ thuật sẽ dừng bước
sẽ bất động
và dần đi tới diệt vong
Biển cả là nơi đổ về của trăm sông
Không thể tách rời
con nước trước và con nước sau
Không thể tách rời
giọt nước đơn độc ra khỏi biển cả
Bởi vì khi đó nó chẳng là gì cả
Chỉ là giọt nước nhỏ bé, và dần hoá hơi
Khi tay tôi chạm vào dòng sông,
tôi thấy sự tinh khiết của đất trời
Khi tay tôi chạm vào giọt nước,
tôi thấy sự kỳ vĩ đáng ao ước của dòng sông.
Sự kỳ vĩ hôm nay tổng hoà tinh tuý khắp muôn nơi
Sự tinh khiết hôm nay chứa đựng sắc hương từ bao đời
Những con nước nhỏ hoà vào nhau
Làm nên dòng sông
Những dòng sông nhỏ hoà vào nhau
Làm nên đại dương
Lóng lánh trên tay một hạt nước nhẹ như sương
Nhưng nặng trĩu trên vai cả hải dương tự thiên trường địa cửu.
2024