Thơ » Hungary » Gárdonyi Géza
Đăng bởi hongha83 vào 06/11/2020 20:07
Mikor a nagymama kiment a konyhába,
magunkra maradtunk egy pillanatkára.
Megfogtam a kezét. Égett, mint a szívem.
S azt kérdezgettem: "Igen? Mondja édes: Igen?"
Csend volt. Az óra is megállott a falon.
Elpirult, s mosolygott az én kis angyalom.
Mosolygott, s könnyezett. Szép szemét lehúnyta.
A nagymama bejött. Nem hagyott magunkra.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 06/11/2020 20:07
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 06/11/2020 20:07
Khi bà đi ra rẽ vào nhà bếp
Ở trong phòng còn lại hai chúng tôi
Tôi nắm bàn tay nóng hổi bồi hồi
Rồi năn nỉ: “Mình yêu nhau em nhé!”
Im phăng phắc thời gian như dừng lại
Mặt đỏ bừng nàng tiên nhỏ của tôi
Khép hàng mi, cười bẽn lẽn, lệ rơi
Bà quay lại, hai đứa ngồi yên lặng