Thơ » Bungary » Evtimov Evtim
Đăng bởi hongha83 vào 15/11/2008 03:46
И блъска се един въпрос в ума:
защо реките, станат ли големи,
напускат мълком своята земя,
понесли жал по родни Черноземи?
Защо не си останат вечно ТУК,
при изрора - една сълзичка бяла,
откърмила ги под листо на бук
и песен, и живот на всяка дала?
При тоя врьх, сред тези планини
дали за песните им тясно стана,
че търсят непознати ширини
отвъд дърветата, отвъд балкана?
И колкото все повече растат,
от своя извор се отдалечават.
Защо е тъй? Стоя на кръстопът,
и пак жестокия въпрос задавам.
Но върна ли се в къщи мълчешком
при мајка си, стоя с тъга неясна,
защото аз напуснах своя дом
като реките също, щом нараснах.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Câu hỏi này cứ day dứt trong tôi:
Sao những con sông lớn dậy sóng dồi
Cuồn cuộn nhớ cội nguồn xưa cũ
Đã lặng thinh từ bỏ đất từng nuôi?
Sao chẳng biết ở mãi bên nguồn ấy
Dưới rừng cây một hạt lệ trắng trong
Đã nuôi lớn những con sông cuộn chảy
Trao lời ca và vẻ đẹp cho sông
Có phải giữa núi non vây bọc
Tù túng nhiều, sông không thể hát ca?
Hay muốn tới một không gian lạ khác
Qua Bancăng, vượt dải rừng xa?
Như thế đấy, những con sông càng lớn
Bỏ lại nguồn, càng đi mãi. Vì sao?
Câu hỏi ấy dày vò tâm khảm
Tôi dừng chân đôi ngả đường nào
Rồi tôi trở về nhà, bên mẹ
Lặng im, tràn ngập buồn mông lung
Bởi tôi đã bỏ ngôi nhà thuở bé
Khi lớn lên giống hệt các dòng sông