Đó là lúc vải lanh khô trên chiếc ba-ri-e
Hu-bơ-lông đang chín chờ thu hoạch
Hung đỏ lông cáo và sẫm nâu lông chồn
Đồng cỏ dưới kia, bên bìa rừng, vẫn còn lấp lánh

Chiều đang đến, và mặt trời đang lặn
Chầm chậm, từ đồng cỏ xa, bầy gia súc trở về
Bóng rặng thông dọc chiếc ba-ri-e
Đã chớm trùm lên trên mái nhà sơn cước

Bên giếng nước, trên đất vàng, em đứng
Nắng quái chiều hôm run rẩy tóc nàng
Đẹp rực rỡ như một đoá hồng thu
Người phụ nữ vào độ mười bảy tuổi

Nàng đã múc đầy xô nhưng vẫn vịn vào thành giếng
Mê mải với những dòng suy nghĩ riêng mình
Chiều đang đến, đã không còn nghe thấy
Tiếng súng và tiếng chó sủa râm ran

Nàng đã nghe những âm thanh ấy suốt ngày
Khi ngồi nhặt cỏ trong kho thóc
Nàng theo dõi cuộc săn trong bóng tối sương mù
Giữa những con đường mòn trong rừng lấp lánh

Nàng không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua
Trước khi chuông đồng hồ điểm giờ cầu nguyện
Nàng nghĩ về chàng, người thợ săn của thành phố
Người đàn ông vui nhộn và yêu thích hát ca

Gió mang đi mùi hương
Của lá khô và cành cây mục
Người bước đi trên đường, gấp gáp
Người đàn ông đến gần chiếc ba-ri-e

Từ chiếc túi săn may bằng da lửng
Những túm lông sặc sỡ thò ra
Con chó săn cuống quýt chạy quanh và sủa
Rồi hít hít, đánh hơi dọc chân tường

Đôi má nóng bừng, đôi mắt nhìn xuống
Nàng nóng lòng đợi khách đến thăm
Sự run rẩy hồi lâu dâng lên tận thái dương
Tim đập mạnh dưới đôi yếm nàng thắm đỏ

Dưới gốc thông bên chiếc giếng cô đơn
Nàng trao cho chàng thợ săn chiếc cúp
Đó là đôi môi nàng với nụ cười tươi tắn
Chàng thợ săn vui tính kia là nô bộc của em


Bài thơ trên nằm trong tập "Những bài ca về thiên nhiên hoang dã và về tình yêu" (Vildmarks och kärleksvisor) xuất bản năm 1895

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)