Đăng bởi hongha83 vào 25/08/2015 17:22
Nu torkar linet på gärdesgård
och humlen är skördemogen.
Röd som en räv och brun som en mård
lyser i hagarna skogen.
Det lider mot kväll och solen går ned
och boskapen kommer från betet.
Kring skogvaktarhuset står skuggan bred
från granhäcken längs med staketet.
Hon står vid brunnen på gulnande mark
med solgångens ljus över håret,
lik en blommande höstros, fager och stark –
en kvinna vid sjuttonde året.
Hon fyllt sitt ämbar men håller ännu
i tankar den blänkande veven.
Det lider mot kväll, och de höras ej nu
de knallande skotten och dreven.
Hon hörde dem dagen lång, då hon satt
och rensade lingon på logen,
hon följde hans jakt genom snårens natt,
på ljusa stigar i skogen.
Hon visste ej själv, hur timmarna flytt,
förrn kvällsklockan började klämta;
hon tänkte på honom, den främmande skytt,
vars lust är att sjunga och skämta ...
Av multnande löv och potatisblast
så skarpt det ångar i vinden.
Det går på vägen; där nalkas med hast
en man mot skogvaktargrinden.
Ur bukiga väskan av grävlingsskinn
skymta spräckliga fjädrar,
och hunden rusar skällande in
och runt kring väggarna vädrar.
Hon bidar med sänkta ögonhår
och blossande anlete gästen,
det skälver i tinningens yviga vrår
och under den röda västen.
I granhäckens skugga vid enslig brunn
räcker hon välkomstbägarn,
och bägarn är hennes leende mun,
och jag är den lustige jägarn.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 24/08/2015 17:22
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 24/08/2015 17:23
Đó là lúc vải lanh khô trên chiếc ba-ri-e
Hu-bơ-lông đang chín chờ thu hoạch
Hung đỏ lông cáo và sẫm nâu lông chồn
Đồng cỏ dưới kia, bên bìa rừng, vẫn còn lấp lánh
Chiều đang đến, và mặt trời đang lặn
Chầm chậm, từ đồng cỏ xa, bầy gia súc trở về
Bóng rặng thông dọc chiếc ba-ri-e
Đã chớm trùm lên trên mái nhà sơn cước
Bên giếng nước, trên đất vàng, em đứng
Nắng quái chiều hôm run rẩy tóc nàng
Đẹp rực rỡ như một đoá hồng thu
Người phụ nữ vào độ mười bảy tuổi
Nàng đã múc đầy xô nhưng vẫn vịn vào thành giếng
Mê mải với những dòng suy nghĩ riêng mình
Chiều đang đến, đã không còn nghe thấy
Tiếng súng và tiếng chó sủa râm ran
Nàng đã nghe những âm thanh ấy suốt ngày
Khi ngồi nhặt cỏ trong kho thóc
Nàng theo dõi cuộc săn trong bóng tối sương mù
Giữa những con đường mòn trong rừng lấp lánh
Nàng không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua
Trước khi chuông đồng hồ điểm giờ cầu nguyện
Nàng nghĩ về chàng, người thợ săn của thành phố
Người đàn ông vui nhộn và yêu thích hát ca
Gió mang đi mùi hương
Của lá khô và cành cây mục
Người bước đi trên đường, gấp gáp
Người đàn ông đến gần chiếc ba-ri-e
Từ chiếc túi săn may bằng da lửng
Những túm lông sặc sỡ thò ra
Con chó săn cuống quýt chạy quanh và sủa
Rồi hít hít, đánh hơi dọc chân tường
Đôi má nóng bừng, đôi mắt nhìn xuống
Nàng nóng lòng đợi khách đến thăm
Sự run rẩy hồi lâu dâng lên tận thái dương
Tim đập mạnh dưới đôi yếm nàng thắm đỏ
Dưới gốc thông bên chiếc giếng cô đơn
Nàng trao cho chàng thợ săn chiếc cúp
Đó là đôi môi nàng với nụ cười tươi tắn
Chàng thợ săn vui tính kia là nô bộc của em