Thơ » Mỹ » Emily Dickinson
Đăng bởi estrange vào 30/08/2008 01:25
I died for Beauty -- but was scarce
Adjusted in the Tomb
When One who died for Truth, was lain
In an adjoining room --
He questioned softly “Why I failed”?
“For Beauty”, I replied --
“And I -- for Truth -- Themself are One --
We Brethren, are”, He said --
And so, as Kinsmen, met a Night --
We talked between the Rooms --
Until the Moss had reached our lips --
And covered up -- our names --
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi estrange ngày 31/08/2008 01:25
Tôi chết vì Cái Đẹp
Nhưng vừa nằm xuống nấm mồ
Một người chết vì Chân Lý
Được đặt phòng kế bên
Anh ta hỏi tôi dịu dàng “Tại sao tôi thất bại”?
“Vì Cái Đẹp”, tôi đáp lời
“Còn tôi—Vì Chân Lý- Và cả hai là Một”
Chúng ta là những anh em”, anh nói
Và như thế, như những người anh em gặp gỡ trong đêm
Chúng tôi nói chuyện giữa các căn phòng-
Cho tới khi rêu phong niêm kín làn môi
Và che phủ tên tuổi chúng tôi.
Gửi bởi VŨ THI CA ngày 21/10/2020 17:00
Đã sửa 5 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử ngày 21/10/2020 21:59
Tôi chết vì Cái Đẹp hy hữu
Vừa khi nằm xuống dưới mộ phần
Có người vừa chết vì Chân Lý
Cũng nằm xuống cạnh kết thân
Người hỏi nhỏ “Vì sao tôi chết?”
“Chết vì Cái Đẹp” - tôi đáp lời
“Còn tôi đã chết vì Chân Lý”
Chân - Mỹ, tuy hai mà một thôi
Người nói: “Chúng ta là đồng đội
Như là ruột thịt chuyện hằng đêm”
Đến khi nào rêu phong phủ kín
Trên môi chìm khuất những cái tên