Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Du Tử Lê » Sông núi người thơm nỗi nhớ nhà (1996)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 26/10/2019 01:07
cây cân, đong ta trăm mùa
sáng chua thân thế. chiều tù, mù, nghiêng
hồn: nghe tàn, phai rơi trên
chông chênh ký ức. gập, ghềnh núi, sông
thân: xăm xoi sâu hư, không
những con chữ, cũ: ngược đường bay, lui
mưa đi giầy, chia: trong, ngoài
bóng đang tháo chạy? ai ngồi đợi, chôn?
buồn cân, đo ta trong gương
chiếc khăn gỡ xuống. tấm lòng máng, lên