Tôi ăn táo xong đưa người cái hạt
Cốt lõi đây bạn ăn hết ngay nào
Người mỉm cười bỏ túi chẳng nói sao
Rồi quên lãng vài năm sau người lại
Dẫn tôi đến ngàn ngạt vườn cây trái
Trĩu trên cành ngan ngát táo lai lê
Cả đang ươm mơn mởn cây non kìa
Phải nghĩ lại hiểu thế nào là cốt lõi...