Để bộ nhớ, không bị gây áp lực
Thứ không cần, gạt bỏ gọi là quên...
Trong khi yêu, cũng có lúc giận hờn
Cũng có khi, ta không còn háo hức.
Ta tìm cách, cứ như là vô thức
Rời xa nhau, về khoảng lặng đơn côi
Cố quên đi.......bởi gì đó cho rồi...
Và đến lúc, thấy cồn cào nỗi nhớ
Cứ nhìn quanh, giật mình đâu đó
Tự tìm về.....đâu vô cớ......tìm yêu.