Trăng nhô lên, qua biển gửi bóng về
Đêm hoang lạnh, biển đành ôm chiếc bóng.
Ngày mặt trời, tình nén vào cháy bỏng
Đợi đêm về.....biển ấp ủ......bên trong.
Gió lang thang, biển vẫn cứ chờ mong
Còn nhiều lắm...đa tình vào biển cả.
Sóng cuồn lên.....ạt ào......hay êm ả
Là tâm hồn...của biển...trải mênh mang...