Thơ » Ba Lan » Czesław Miłosz
Nie wie że świeci
Nie wie że lata
Nie wie że jest tym a nie innym.
I coraz częściej z otwartymi ustami,
Z gasnącym papierosem Gauloise,
Nad szklanką czerwonego wina,
Myślę o tym co znaczy być tym a nie innym.
Tak samo było kiedy miałem dwadzieścia lat.
Ale wtedy nadzieja że będę wszystkim,
Może nawet motylem i kosem, przez zaklęcie.
Teraz widzę zapylone drogi powiatu
I miasteczko w którym urzędnik poczty upija się co dzień
Z żalu że jest tożsamy tylko ze sobą.
A gdyby tylko gwiazdy zamykały mnie
I gdyby tak się zwykle odbywało
Że jest tak zwany świat i tak zwane ciało
Gdybym chciał być nie-sprzeczny. Ale nie.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 03/10/2016 13:40
Không biết rằng toả sáng
không biết rằng đang bay
không biết rằng là cái này chứ không là cái khác
Vàn thường xuyên hơn với đôi môi rộng mở
với điếu thuốc Gauloise tắt dần
với ly rượu vang đỏ
tôi nghĩ có nghĩa gì
khi là cái này chứ không là cái khác
Giống hệt như tôi khi mới tuổi hai mươi
khi hy vọng mình sẽ là tất cả
thậm chí có thể là con bướm, con chim
thông qua những thỉnh cầu
Giờ đây trước mắt tôi
là những con đường huyện bụi mù
thị trấn với nhân viên bưu điện ngày ngày say khướt
buồn vì mãi một mình quẩn quanh
Giá như chỉ các vì sao nhốt tôi lại
giá như tất cả diễn ra bình thường
cái gọi là thế giới và cái gọi là cơ thể
Giá như tôi muốn không tự mình mâu thuẫn
Nhưng không