Những năm tháng lưu vong trở về trong những giấc mơ tôi
và chỉ vào khi đó
tôi mới biết mình đã đớn đau, tủi nhục chừng nào
Cuộc sống của chúng ta những năm qua
được che khuất hoặc xây tường bao bọc
giống như những con ong
dùng sáp vá những chỗ nào hư hỏng

Liệu có ai sống được
khi còn nhớ nguyên xi
tất cả sự hạ nhục đối với niềm kiêu hãnh của mình
và những cái nhìn bố thí với kẻ đáng thương
kẻ đang nghĩ, như ở nhà, mình cũng còn chút giá?

Nếu như phải làm chứng nhân cho giới trẻ
tôi sẽ không nhắc gì tới sự thành công
sự thành công tất nhiên là có rồi
song đượm đầy cay đắng


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)