Thơ » Ba Lan » Czesław Miłosz
W snach powracają do mnie lata na obczyźnie.
I tylko wtedy wiem, ile cierpiałem.
Nasze minione życie jest zakryte,
Albo zamurowane, jak to robią pszczoły,
Zalepiając woskiem miejsca uszkodzone.
Kto potrafiłby istnieć zachowując pamięć
Wszystkich poniżeń naszej wyniosłej ambicji,
I pobłażliwych spojrzeń na biedaka,
Który myśli, że, tak jak w domu, jest tutaj coś wart?
Gdybym dla młodych układał świadectwo,
Nie wspomniałbym ni słowem o sukcesie.
Który owszem, bywa, i jest gorzki.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 13/10/2016 08:18
Những năm tháng lưu vong trở về trong những giấc mơ tôi
và chỉ vào khi đó
tôi mới biết mình đã đớn đau, tủi nhục chừng nào
Cuộc sống của chúng ta những năm qua
được che khuất hoặc xây tường bao bọc
giống như những con ong
dùng sáp vá những chỗ nào hư hỏng
Liệu có ai sống được
khi còn nhớ nguyên xi
tất cả sự hạ nhục đối với niềm kiêu hãnh của mình
và những cái nhìn bố thí với kẻ đáng thương
kẻ đang nghĩ, như ở nhà, mình cũng còn chút giá?
Nếu như phải làm chứng nhân cho giới trẻ
tôi sẽ không nhắc gì tới sự thành công
sự thành công tất nhiên là có rồi
song đượm đầy cay đắng