Thơ » Ba Lan » Czesław Miłosz
Kiedyśmy z płonącego uchodzili miasta,
Na pierwszej drodze polnej wstecz zwracając oczy
Mówiłem: „Niechaj trawa ślad nasz pozarasta,
Niech umarli umarłym mówią, co się stało,
Nam znaczono gwałtowne, nowe zrodzić plemię,
Wolne od zła i szczęścia, które tam drzemało.
Idźmy”. A miecz płomieni otwierał nam ziemię.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 08/10/2016 20:38
Khi lê chân chạy khỏi thành phố đang bừng bừng ánh lửa
trên đoạn đường đồng đầu tiên ngoái cổ lại nhìn
tôi đã bảo:
"Cỏ ơi, hãy phủ kín đi dấu vết của chúng tôi
hãy để những nhà tiên tri đang thét gào
câm mồm trong lửa
hãy để cho những người chết
nói cho người đã chết
điều gì đã xảy ra
người ta đã đột nhiên ấn định chúng tôi
phải sinh ra một bộ lạc mới
mơ màng tại nơi
không đớn đau, không hề hạnh phúc
nào hãy đi"
Thanh kiếm lửa
đã mở cho chúng ta mặt đất