Thơ » Trung Quốc » Cận đại » Chu Tác Nhân
Đăng bởi hongha83 vào 02/06/2008 11:33
一条小河,稳稳地向前流动。
经过的地方,两面全是乌黑的土;
生满了红的花,碧绿的叶,黄的果实。
一个农夫背了锄来,在小河中间筑起一道堰。
下流干了;上流的水被堰拦着,下来不得;
不得前进,又不能退回,水只在堰前乱转。
水要保他的生命,总须流动,便只在堰前乱转。
堰下的土,逐渐淘去,成了深潭。
水也不怨这堰,--便只是想流动,
想同从前一般,稳稳地向前流动。
一日农夫又来,土堰外筑起一道石堰。土堰坍了;
水冲着坚固的石堰,还只是乱转。
堰外田里的稻,听着水声,皱眉说道,--
"我是一株稻,是一株可怜的小草,
我喜欢水来润泽我,
怯怕他在我身上流流过。
小河的水是我的好朋友;
他曾经稳稳的流过我面前,
我对他点头,他向我微笑。
我愿他能够放出了石堰,
仍然稳稳地流着,
向我们微笑;
曲曲折折的尽量向前流着,
经过两面地方,都变成一片锦绣。
他本是我的好朋友,
只怕他如今不认识我了;
他在地底呻吟,
听去虽然微细,却又如何可怕!
这不你我的朋友平日的声音,
--被轻风搀着走上沙滩来时,
快活的声音。
我只怕他这回出来的时候,
不认识从前的朋友了,--
便在我身上大踏步过去;
我所以正在这里忧虑。"
田边的桑树,也摇头说,--
"我生的高,能望见那条小河,--
他是我的好朋友,
他送清水给我喝,
使我能生肥绿的叶,紫红的桑葚。
他从前清澈的颜色,
现在变了青黑;
又是终年挣扎,脸上添许多痉挛的皱纹。
他只向下钻早没有工夫对了我点头微笑;
堰下的潭,深过了我的根了。
我生在小河旁边,
夏天晒不枯我的枝条。
冬天冻不坏我的根。
如今只怕我的好朋友,
将我带到沙滩上,
拌着他卷来的水草。
我可怜我的好朋友,
但实在也为我自己着急。"
田里的草和虾蟆。听了两下的话,
也都叹气,各有他们自己的心事。
水只在堰前乱转;
坚固的石堰,还是一毫不摇动。
筑堰的人,不知到哪里去了。
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 02/06/2008 11:33
Một con ngòi bình yên chảy về phía trước
Nơi đi qua, hai bên đều là đất đen
Mọc đầy hoa đỏ, lá xanh rờn, quả vàng hượm
Một người nông dân vác cuốc đắp đập chắn giữa con ngòi
Hạ lưu nước cạn. Thượng lưu nước bị chặn lại, không thể tới trước, không thể chảy lui, nước chỉ quay cuồng trong đập
Nước muốn duy trì sự sống của nó thì phải chảy, bèn chỉ quay cuồng trước đập
Đất dưới đập dần dần bị nước xoáy, tạo thành hồ sâu
Nước không oán cái đập, nó chỉ muốn chảy
Muốn được như cũ, bình yên chảy về phía trước
Một hôm người nông dân lại đến, đắp thêm đập đá ngoài đập đất
Đập đất lở, nước xói vào đập đá kiên cố, vẫn cứ quay cuồng
Lúa ngoài đập nghe iếng nước chau mày bảo:
"Tôi là lúa, là một cây cỏ đáng thương
Tôi mong nước đến tưới nhuần
Nhưng sợ nó chảy qua người tôi.
Nó từng chảy bình yên qua trước mặt
Tôi gật đầu chào, nó cũng mỉm cười đáp lại
Tôi mong nó được thả ra khỏi đập
Vẫn bình yên chảy trôi
Nhìn tôi mỉm cười
Quanh quanh chảy về phía trước
Hai bờ nước qua đều trở thành gấm vóc
Nó vốn là bạn của tôi
Chỉ sợ nay nó không nhìn tôi nữa
Nó rền rỉ dưới đất
Tiếng tuy rất bé nhưng thật đáng sợ
Đấy không giống tiếng bạn tôi ngày thường
Không phải tiếng sung sướng
khi gió nhẹ đưa, cùng nước chảy tràn
Tôi chỉ sợ lúc này nó trở lại
Không nhận ra bạn cũ ngày xưa
Cứ bước ào ào qua thân tôi
Tôi vì thế trong lòng đầy lo lắng"
Cây dâu bên ruộng cũng lắc đầu:
"Tôi thân cao có thể nhìn thấy con ngòi đó
Nó là bạn tốt của tôi
Nó đem cho tôi nước trong để uống
Làm cho tôi nảy lá dày xanh, quả dâu hồng tím
Màu sắc trong xanh trước đây của nó
Bây giờ đã hoá xanh đen
Lại quanh năm vật vã, trên mặt có nhiều nếp nhăn
Nó chỉ chui xuống dưới, đâu có thì giờ để nhìn ai mỉm cười
Cái hồ dưới đập đã sâu hơn rễ của tôi
Tôi mọc bên bờ ngòi
Mùa hạ không khô cành lá
Mùa đông chùm rễ chẳng lạnh
Giờ tôi chỉ sợ bạn tốt của mình
Xô tôi đổ rạp xuống bãi
Nó cùng cỏ rác ập tới
Tôi thương người bạn tốt
Lo lắng cho nó thực lòng"
Cây cỏ và ếch nhái trong ruộng nghe hai lời nói
Đều than thở, mỗi người có một bầu tâm sự
Nước thì cứ quay cuồng trong đập
Đập đá vững chắc, không hề lay động may rmay
Người ta xây đập chẳng biết bỏ đi đâu mất.