Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 04/05/2019 21:05, số lượt xem: 305

Một chuyện cổ tích dân gian
Vẫn còn ghi nhớ man man trong lòng
Đêm nay ghi xuống cho xong
Ghi cho gọn chuyện trong lòng đã lâu
Ngẩng lên ngồi ngó trời cao
Trên trời đầy tiếng xôn xao vui cười
Chẳng bao giờ buồn ai ơi
Tiếng ca tiếng hát vang trời ngày đêm
Bầu cua cá cọp ngập đường
Tổ tôm tổ tép vấn vương ma đề
Vui nhộn từ ngày đến khuya
Trên đường nhảy nhót vui đùa khắp nơi
Tiên nữ xinh đẹp đầy trời
Ông trời ngồi ngắm chẳng vơi chút nào
Hồ tràm tiên nữ xôn xao
Đẹp bông đẹp nữ biết bao xa gần
Bỗng nhiên trời ngó xuống trần
Úi chà, sao lại khổ thân như vầy?
Sao dân chẳng có tiếng cười?
Chẳng ca chẳng hát vui tươi chút nào
Sao thấy tội nghiệp biết bao?
Trời ngồi thơ thẩn nôn nao xuống trần
Muốn thấy tận mắt đời dân
Coi mặt như thấy buồn tâm sáng chiều
Đường đêm vắng lặng đìu hiu
Ban ngày từ sáng tới chiều như nhau
Chẳng nhảy chẳng nhót chút nào
Ông trời chẳng biết giúp sao thế này
Ngồi buồn hai hũ rượu say
Chân tay múa máy trời đành nghĩ ra
Làm chiếc cầu khỉ tặng cho
Một tay múa máy khi qua cầu này
Từ ngày hôm đó đến nay
Dù mệt dù nặng múa tay qua cầu.

Thơ cổ tích
Chiếc cầu khỉ
Viết xong 12 giờ đêm 25.04.2018