Chưa có đánh giá nào
2 bài trả lời: 1 bản dịch, 1 thảo luận

Đăng bởi hongha83 vào 22/12/2010 17:04

Борьба

В горе, в неволе проходит юность,
кровь наша горкнет, в жилах волнуясь;
мрачно кругом, и никак не ответишь,
зло ли, добро ль на дороге встретишь.
Воспоминания будит все чаще
злобная память. Они не ослабли.
В груди - ни любви, ни верь, ни капли,
нет и надежд, чтоб от снов мертвящих
встал человек, пробудилься, разумен.
Умный - здесь принято думать - безумен,
зато глупца у нас превозносят:
"Он ведь богат!" - а о том не спросят,
сколько он душ загубил для наживы,
сирот на свете ограбил сколь много,
сколько в церквах он обманывал бога
клятвой, мольбой и словами, что лживы.
И вот, хоть общественный он мучитель,
славят его и церкви и власти;
кладет поклоны невежда-учитель,
внушая со сворой газетчиков вместе,
что страх перед богом есть начало
всяческой мудрости... - так прорычало
волчье стадо в шкурах овечьех,
из камней лжи создавая основу;
а ум человека хотят они снова
на веки веков заковать в оковы!
Царь Соломон, тиран развратный,
давно уж куда-то в рай упрятанный,
там, сидя со святыми отцами,
сеял глупости между глупцами.
И мир этот вздор повторяет убого:
"Чтите царя и страшитесь бога!"
Глупость священная! Многие лета
разум и совесть с глупосьтю этой
в муках, в печали боролись и гибли...
Что же поделать они могли бы?

К ярму тяжелому мир привыкает,
тиранство и ложь до сих пор уважает,
лобзает железную тяжкую руку,
лживые речи слушает, веря.
Молчи! Молись под ударом злодея,
пусть с тебя шкуру спустят звери,
кровь из тебя пусть высосут змеи, -
только на бога надейся. "Я грешен, -
так повторяй, - о, боже, помилуй!"
Кого бог любит, - будь этим утешен, -
того и карает с особенной силой!"

Так все идет в мире. и рабство с ложью
над тобой, человеческая порода,
царствуют мощно денно и нощно
из года в год и в год от рода!
И в этом царстве, кровавом, грешном,
слез, и разврата, и черного дела,
в сем царстве скорби, где злу нет предела,
вскипела борьба, вскипела!
И близится он, священный конец.
Так крикнем: "Хлеб или свинец!"

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Vũ Tú Nam

Tuổi trẻ trôi qua với đau thương cực khổ
Máu trong mình quằn quại đắng cay
Mắt tối sầm, lý trí nhìn chẳng rõ
Điều dữ hay lành đến gặp đây
Những kỷ niệm đè tâm hồn, trĩu nặng
Ký ức cuồng điên luôn khơi lại bời bời
Tim trống rỗng, không tình yêu, không mảy may tin tưởng
Không trông mong thức tỉnh một ai
Người đã khuất, kẻ biết điều hay một người đáng giá
Nơi chúng ta, được bà con quý hoá
Là kẻ ngu; còn người đúng mực là điên
Nói: "Hắn giàu", nhưng ai đã hỏi xem:
Hắn bóc lột bao người cùng khốn?
Bằng câu thề lời nguyện đảo điên
Trước ban thờ, hắn dối Chúa nhiều phen
Thế mà chính Nhà thờ, giáo trưởng
Lại quỳ rạp mình phục dịch ân cần
Tên giết người, đao phủ của nhân dân
Gã giáo viên ngu si đần độn
Cũng cúi đầu trước hắn, và kìa
Sánh vai tên nhà báo, cùng đi
Trò chuyện với nhau như những nhà triết lý
Chúng công nhận, cùng nhau đồng ý
Rằng sự bắt đầu của khôn khéo thời nay
Là kính sợ Chúa Trời... Khoan đã, điều này
Được bịa ra do một Hội đồng chó sói
Sói khoác lông cừu, chúng hằng mong mỏi
Đặt ở đây viên đá đầu tiên
Cho sự dối lừa thần thánh hoá - tất nhiên
Để trí tuệ con người mãi mãi
Tán chặt vào xích xiềng khổ ải
Và Salomon quyền thế, tên bạo chúa hoang dâm
Đã từ lâu được xếp ở Thiên đường
Hắn ba hoa giữa các thần các thánh
Hắn đã nói với lũ ngu một câu thật nhảm
Mà người đời nhắc mãi tới ngày nay:
"Phải trọng vua và kính Chúa của ngươi"
Lời nói bậy cực tôn nghiêm! Hàng ngàn năm dằng dặc
Lương tâm và lý trí chịu thua
Những chiến sĩ chống chọi cùng khổ cực
Đều chết vì hình phạt gớm ghê
Con người quen mang gông nô lệ
Vẫn không ngừng sùng bái cường quyền
Bàn tay sắt - họ cúi hôn hành hạ
Lời đảo điên - họ gửi cả lòng tin
"Hãy nhẫn nhục, lặng thinh, cầu khẩn khi ngươi bị đánh
Và nếu ngươi bị thú dữ lột da
Nếu bị rắn cùng sói lang uống máu
Hãy không màng thế tục
Cứ đặt ở Chúa hy vọng chan hoà:
Lạy Chúa, con kêu van Chúa, xin hãy thương lấy con là kẻ có tội
Rồi ngươi hãy quỳ gối cầu xin và giữ vững lòng tin:
Chúa nhân từ chỉ quở phạt những kẻ được người thương xót"

Đời là thế! Lọc lừa và nô lệ
Trên hoàn cầu khốn nạn dựng giang sơn
Di sản đó truyền qua bao thế hệ
Ngày và đêm. Nhưng trên đất đê hèn
Nơi tội ác đã trở thành luật pháp
Đất của lỗi lầm, khiếp nhược, khổ đau
Nơi nước mắt tràn đầy, tai ương không dứt
Cuộc đấu tranh sôi sục tiến mau
Tiến gấp tới đỉnh cao, tới trận cuối cùng thần thánh
Ta sẽ thét to:
Cơm hoặc đạn đồng!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản tiếng Pháp

La lutte

La jeunesse se passe en douleur, en misère.
Dans les veines, le sang s'agite amèrement.
Le reagard s'assombrit, la raison ne voit pas
Si c'est le bien, le mal qui vient à sa rencontre...
Des souvenirs pèsent sur l'âme, lourdement;
La mémoire enragée les ranime sans cesse.
Dans le cœur nul amour, nul atome de foi,
Nul espoir de pouvoir réveiller un seul mort,
Un seul homme sensé, un seul homme valable!
Chez nous, les gens sensés passent pour des déments
Et l'imbécile, par chacun est estimé:
"Il est riche", dit-on, mais qui donc lui demande
Combien d'êtres humains il a livrés aux flammes,
Combien de malheureux il a spoliés, lolés,
Combien, devant l'autel, il a trompé son Dieu
Par prières, serments et mensonges fieffés.
Et ce bourreau du peuple est servi à genoux
Par le pope et l'eglise et, devant lui, s'incline
Ce butor insensé, notre maître d'école
Qui s'en va devisant philosophiquement
Avec le journaliste et tous deux reconnaissent
Que la crainte de Dieu est le commencement
De la sagesse... Arrêtons-nous, ceci fut dit
Par un Conceil de loups en toisons de brebis
Pour poser la première pierre du mensonge
Sanctifié, pour qu'à jamais l'esprit de l'homme
Soit lourdement rivé dans d'implacables chaînes.
Et le grand Salomon, ce tyran débauché
Rangé, depuis longtemps, au fond du Paradis
Avec ces paraboles, parmi tous les saint,
A proclamé, pour des idiots, une ânerie
Que le monde répète jusqu'aujourd'hui:
"Tu dois craindre ton Dieu et vénérer ton roi."
Sacro-sainte bêtise! Des milliers d'années
Conscience et Raison t'ont combattue en vain,
Les combattants sont morts dans les pires supplices,
Ils ne pouvaient rien faire contre la misère.
Les hommes, habitués à supporter le joug,
N'ont pas cessé de révérer la tyrannie.
Si la main est de fer, humblement ils l'embrassent,
Si la parole ment, ils lui donnent leur foi.
"Tais-toi, sois patient, supplie quand on te bat,
Et si la bête sans pitié t'écorche vif,
Si les loups, les serpents s'abreuvent de ton sang,
Renonce au monde, en Dieu seul mets tout ton éspoir:
Je t'implore, Seigner, aie pitié, j'ai péché
Et pliant les genoux, prie et crois fermement:
Le Dieu clément ne châtie bien que ceux qu'il aime."

Ainsi va le monde! Esclavage et mensonge
Sur la terre maudite ont fondé leur royaume
De génération en génération.

On se transmet leur héritage, jour et nuit.
Mais dans ce vil royaume où le crime est la loi,
Royaume de péché, de lâcheté, de larmes,
Royaume de douleurs, de malheur infini,
La lutte bouillonnante avance à pas rapides
Vers les sommets et vers osn dénouement sacré...
Nous crierons: "Du pain ou du plomb!"

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời