Bản dịch của Phanxipăng

Cánh cửa ai đó đã mở
Cánh cửa ai đó đã đóng
Chiếc ghế ai đó đã ngồi
Con mèo ai đó cưng nựng
Trái cây ai đó đã cắn
Bức thư ai đó đã đọc
Chiếc ghế ai đó xô ngã
Cánh cửa ai đó đã mở
Trục đường ai đó vẫn chạy
Thửa rừng ai đó xuyên qua
Dòng sông ai đó tự trầm
Bệnh viện ai đó khuất bóng.