Bản dịch của Nguyễn Tiến Đoàn

Trọ đêm nghe giọng Phú Xuân
Lòng ta vời vợi nhớ thầm Kinh đô
Tôi anh cùng khách trọ nhờ
Mà như chẳng chút thờ ơ tâm tình