Bản dịch của Nguyễn Thị Oanh

Lạnh lùng nhà trọ buồn mưa gió
Mấy chén rượu ngon nguôi nỗi sầu
Mình uống, mình ngâm, mình tự hiểu
Vời vợi nỗi lòng ai thấu đâu