Bản dịch của Nguyễn Quang Thiều

Đã có những tháng năm cây sáo ậy từng than khóc âm thầm
Rồi một đêm nó nhận ra lòng nó rung lên bất tận

Nó không phải ngọn gió, không phải vầng trăng
Nó hoàn toàn nhận ra nó chính là cây sáo
Sự than khóc âm thầm làm nó rung lên

Vầ nó nhận ra cuộc sống chính là
Khóc âm thầm lặng lẽ ở bên trong.