Rủ nhau gió thổi về đông
Băng qua nỗi nhớ mênh mông đồng bằng
Rì rầm những chuyện xa xăm
Tự tình suối kể trong hành trình xa
Và khi chiều đổ bóng tà
Chú bò lười biếng  “ậm à“  rống lên

Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?

Qua vùng sa mạc gió bay
Trong lò lửa tắt phủ đầy bụi than
Gối đầu lên cuộn rơm vàng
Cha tôi chợp mắt mơ màng giấc trưa

Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?

Rằng tôi khôn lớn từ đây
Đất nuôi tôi được hình hài hôm nay
Tim tôi rạng rỡ sáng ngời
Khát khao về phía bầu trời cao xanh

Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?

Em tôi xõa mái tóc huyền
Như làn sóng biển thần tiên vỗ về
Chân trần trên mảnh đất quê
Vợ tôi giản dị đi về tháng năm
Cùng nhau góp nhặt thóc vàng
Trời cao tỏa nắng trên lưng dịu dàng

Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?

Dưới trời thưa thớt vì sao
Tôi xây trên cát một lâu đài vàng
Mùa thu tiếng quạ vọng sang
Qua căn lều nhỏ còn đang tỏ đèn
Tôi cùng bè bạn thân quen
Vui câu chuyện cũ càng thêm rộn ràng

Dầu trong những giấc mơ đêm
Làm sao tôi có thể quên chốn này?

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]