Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Tô Tiểu trước nhà liễu vạn hàng,
Bình Kiều phơ phất mềm tơ vàng.
Gió xuân đã thổi nhưng oanh vắng,
Eo nhỏ phòng khuê nhốt phận nàng.